Summary
Phượng Yểu từ bé đã không còn phụ mẫu, bị gọi là khắc tinh, khắc chết phụ mẫu, mọi người ai cũng tránh xa nàng. Đến thái tử điện hạ cũng hủy hôn với nàng, trong một thời gian ngắn nàng đã trở thành trò cười của khắp kinh thành, chỉ có vương gia vừa mù vừa tàn tật không rời không bỏ nàng. Người đời đều bảo 2 kẻ phế vật phối với nhau quả là tuyệt phẩm. Mà lại không biết Phượng Yểu sau khi niết bàn, đánh thức bản mệnh phượng hoàng, đan dược vương tay là có thể luyện ra, y thuật xuất thần nhập hóa. Còn vương gia bị vừa mù vừa què lại cười tà ác ôm nàng vào lòng: “Trên thế gian chỉ có nương tử mới là thuốc chữa của ta.”