Summary
Vạn vật trên thế gian này đều được con người tạo ra. Vật tận kỳ dụng mới có thể sử dụng từ đầu đến cuối, đồ vật được chủ nhân yêu thương và trân quý, sẽ có được linh tính, liền có thể sẽ biến hóa được thành người. Và nếu như đồ vật đó bị chủ nhân của nó vứt bỏ, thì nó sẽ phải lưu lạc ở trên thế gian đến cuối cùng sẽ bị tan biến thành tro bụi. Thanh đài là một cây dù cổ thời Đường, trăm năm trước bởi vì do chiến tranh mà nó không thể không bị chủ nhân của nó đánh rơi. Trong mấy trăm năm nay, thanh đài cũng đã như mặt trời sắp lặn. Để vì kéo dài tuổi thọ của chính mình, để vì muốn gặp lại chủ nhân của nó. Thanh đài không ngừng giúp đỡ các đồ vật khác tìm được chủ nhân thất lạc để tiếp tục sinh mạng, cũng để vì bù đắp cho khoảng trống trong linh hồn của mình. Trong hành trình này một câu chuyện cảm động và ấm áp đã xảy ra…